Sự cố là bất kỳ khi nào ứng dụng Android bất ngờ thoát ra do gặp tình huống ngoại lệ hoặc tín hiệu chưa được xử lý. Ứng dụng (viết bằng ngôn ngữ Java hoặc Kotlin) gặp sự cố khi ứng dụng đó gửi một trường hợp ngoại lệ chưa được xử lý, thuộc lớp Throwable
. Ứng dụng được viết bằng mã máy hoặc C++ sẽ gặp sự cố nếu có tín hiệu chưa được xử lý như SIGSEGV
trong quá trình thực thi.
Khi ứng dụng gặp sự cố, Android sẽ kết thúc quy trình của ứng dụng và hiện một hộp thoại để thông báo cho người dùng biết rằng ứng dụng đó đã dừng hoạt động, như minh hoạ trong hình 1.
Không chỉ các ứng dụng chạy trên nền trước mới gặp sự cố. Bất kỳ thành phần nào của ứng dụng, kể cả các thành phần như broadcast receiver hoặc nhà cung cấp nội dung đang chạy trong nền, đều có thể khiến ứng dụng gặp sự cố. Các sự cố này thường làm người dùng bối rối vì họ không trực tiếp tương tác với ứng dụng.
Nếu ứng dụng của bạn gặp sự cố, bạn có thể sử dụng hướng dẫn trên trang này để chẩn đoán và khắc phục vấn đề.
Phát hiện vấn đề
Không phải lúc nào bạn cũng có thể biết người dùng đang gặp sự cố khi dùng ứng dụng. Nếu đã phát hành ứng dụng, bạn có thể sử dụng Android vitals để xem tỷ lệ sự cố cho ứng dụng của mình.
Android vitals
Android vitals có thể giúp bạn theo dõi và cải thiện tỷ lệ sự cố của ứng dụng. Android vitals đo lường một số tỷ lệ sự cố sau đây:
- Tỷ lệ sự cố: Tỷ lệ phần trăm số người dùng hoạt động hằng ngày gặp phải sự cố bất kỳ.
Tỷ lệ sự cố mà người dùng nhận thấy: Tỷ lệ phần trăm số người dùng hoạt động hằng ngày gặp phải ít nhất một sự cố khi họ chủ động dùng ứng dụng của bạn (một sự cố mà người dùng nhận thấy). Một ứng dụng được coi là đang có người sử dụng nếu ứng dụng đó hiển thị hoạt động bất kỳ hoặc thực thi dịch vụ trên nền trước bất kỳ.
Tỷ lệ sự cố nhiều lần: Tỷ lệ phần trăm số người dùng hoạt động hằng ngày gặp phải ít nhất 2 sự cố.
Người dùng hoạt động hằng ngày là người dùng riêng biệt dùng ứng dụng của bạn trong một ngày trên một thiết bị, có thể có nhiều phiên hoạt động. Nếu một người dùng sử dụng ứng dụng của bạn trên nhiều thiết bị trong một ngày, thì từng thiết bị đó cũng sẽ đóng góp vào số lượng người dùng đang hoạt động trong ngày đó. Nếu nhiều người dùng sử dụng cùng một thiết bị trong một ngày thì chỉ được tính là một người dùng đang hoạt động.
Tỷ lệ sự cố mà người dùng nhận thấy là một chỉ số quan trọng chính, có ảnh hưởng đến khả năng người dùng tìm thấy ứng dụng của bạn trên Google Play. Đây là chỉ số quan trọng vì các sự cố mà chỉ số này tính đến luôn xảy ra khi người dùng tương tác với ứng dụng, gây ra hầu hết trường hợp gián đoạn.
Play đã xác định 2 ngưỡng hành vi xấu cho chỉ số này:
- Ngưỡng hành vi xấu toàn cục: Ít nhất 1,09% số người dùng hoạt động hằng ngày gặp phải sự cố mà người dùng nhận thấy, trên tất cả các mẫu thiết bị.
- Ngưỡng hành vi xấu trên mỗi thiết bị: Ít nhất 8% số người dùng hoạt động hằng ngày gặp phải sự cố do người dùng nhận thấy, đối với một mẫu thiết bị duy nhất.
Nếu ứng dụng của bạn vượt quá ngưỡng hành vi xấu toàn cục, thì người dùng ít có khả năng tìm thấy ứng dụng đó hơn trên mọi thiết bị. Nếu ứng dụng của bạn vượt quá ngưỡng hành vi xấu trên mỗi thiết bị ở một số thiết bị, người dùng ít có khả năng tìm thấy ứng dụng đó hơn trên những thiết bị này và một cảnh báo sẽ xuất hiện ở trang thông tin của bạn trên Cửa hàng Play.
Android vitals có thể cảnh báo cho bạn qua Play Console khi ứng dụng gặp quá nhiều sự cố.
Để biết thông tin về cách Google Play thu thập dữ liệu Android vitals, vui lòng xem tài liệu về Play Console.
Chẩn đoán sự cố
Sau khi bạn xác định rằng ứng dụng của mình báo cáo sự cố, bước tiếp theo bạn cần làm là chẩn đoán các sự cố đó. Việc giải quyết sự cố có thể rất khó khăn. Tuy nhiên, nếu có thể xác định nguyên nhân gốc của sự cố, thì khả năng cao là bạn sẽ tìm được giải pháp cho sự cố đó.
Ứng dụng của bạn có thể gặp sự cố vì nhiều lý do. Một số lý do rất hiển nhiên như kiểm tra một giá trị rỗng hoặc chuỗi trống, một số lý do khác thì khó phát hiện hơn, như truyền các đối số không hợp lệ đến một API hoặc thậm chí là các tương tác đa luồng phức tạp.
Sự cố trên Android gây ra dấu vết ngăn xếp. Dấu vết ngăn xếp là ảnh chụp nhanh về trình tự các hàm lồng nhau được gọi trong chương trình của bạn cho tới thời điểm xảy ra sự cố. Bạn có thể xem dấu vết ngăn xếp sự cố tại Android vitals.
Cách đọc dấu vết ngăn xếp
Để khắc phục sự cố, bước thứ nhất là xác định nơi xảy ra sự cố. Bạn có thể sử dụng dấu vết ngăn xếp có trong chi tiết báo cáo nếu đang sử dụng Play Console hoặc thông tin đầu ra của công cụ logcat. Nếu không có sẵn dấu vết ngăn xếp, bạn nên tái tạo sự cố cục bộ bằng cách tự mình kiểm tra ứng dụng hoặc liên hệ với người dùng gặp sự cố và tái tạo sự cố đó trong khi sử dụng công cụ logcat.
Dấu vết sau đây là một ví dụ về sự cố trên một ứng dụng được viết bằng ngôn ngữ lập trình Java:
--------- beginning of crash
AndroidRuntime: FATAL EXCEPTION: main
Process: com.android.developer.crashsample, PID: 3686
java.lang.NullPointerException: crash sample
at com.android.developer.crashsample.MainActivity$1.onClick(MainActivity.java:27)
at android.view.View.performClick(View.java:6134)
at android.view.View$PerformClick.run(View.java:23965)
at android.os.Handler.handleCallback(Handler.java:751)
at android.os.Handler.dispatchMessage(Handler.java:95)
at android.os.Looper.loop(Looper.java:156)
at android.app.ActivityThread.main(ActivityThread.java:6440)
at java.lang.reflect.Method.invoke(Native Method)
at com.android.internal.os.Zygote$MethodAndArgsCaller.run(Zygote.java:240)
at com.android.internal.os.ZygoteInit.main(ZygoteInit.java:746)
--------- beginning of system
Dấu vết ngăn xếp cho thấy hai đoạn thông tin quan trọng để gỡ lỗi sự cố:
- Loại trường hợp ngoại lệ được gửi.
- Phần mã nơi ngoại lệ được gửi.
Loại trường hợp ngoại lệ được gửi thường là gợi ý rất rõ ràng về những gì đã xảy ra. Hãy xem liệu sự cố đó là IOException
, OutOfMemoryError
hay sự cố khác rồi tìm tài liệu về lớp ngoại lệ đó.
Lớp, phương thức, tệp và số dòng của tệp nguồn nơi ngoại lệ được gửi sẽ hiển thị trên dòng thứ hai của dấu vết ngăn xếp. Với mỗi hàm được gọi, có một dòng khác hiển thị vị trí gọi trước đó (được gọi là khung ngăn xếp). Bằng cách xem xét ngăn xếp từ dưới lên và kiểm tra mã, bạn có thể tìm ra vị trí nhận giá trị không chính xác. Nếu mã không xuất hiện trong dấu vết ngăn xếp, thì có thể bạn đã truyền một thông số không hợp lệ vào một toán tử không đồng bộ ở đâu đó. Thường bạn có thể phát hiện điều gì đã xảy ra khi kiểm tra từng dòng của dấu vết ngăn xếp, tìm ra mọi lớp API bạn đã sử dụng và xác nhận rằng thông số bạn đã chuyển là chính xác và bạn đã gọi thông số đó từ một vị trí được phép.
Dấu vết ngăn xếp cho các ứng dụng dùng mã C và C++ cũng hoạt động tương tự như vậy.
*** *** *** *** *** *** *** *** *** *** *** *** *** *** *** ***
Build fingerprint: 'google/foo/bar:10/123.456/78910:user/release-keys'
ABI: 'arm64'
Timestamp: 2020-02-16 11:16:31+0100
pid: 8288, tid: 8288, name: com.example.testapp >>> com.example.testapp <<<
uid: 1010332
signal 11 (SIGSEGV), code 1 (SEGV_MAPERR), fault addr 0x0
Cause: null pointer dereference
x0 0000007da81396c0 x1 0000007fc91522d4 x2 0000000000000001 x3 000000000000206e
x4 0000007da8087000 x5 0000007fc9152310 x6 0000007d209c6c68 x7 0000007da8087000
x8 0000000000000000 x9 0000007cba01b660 x10 0000000000430000 x11 0000007d80000000
x12 0000000000000060 x13 0000000023fafc10 x14 0000000000000006 x15 ffffffffffffffff
x16 0000007cba01b618 x17 0000007da44c88c0 x18 0000007da943c000 x19 0000007da8087000
x20 0000000000000000 x21 0000007da8087000 x22 0000007fc9152540 x23 0000007d17982d6b
x24 0000000000000004 x25 0000007da823c020 x26 0000007da80870b0 x27 0000000000000001
x28 0000007fc91522d0 x29 0000007fc91522a0
sp 0000007fc9152290 lr 0000007d22d4e354 pc 0000007cba01b640
backtrace:
#00 pc 0000000000042f89 /data/app/com.example.testapp/lib/arm64/libexample.so (com::example::Crasher::crash() const)
#01 pc 0000000000000640 /data/app/com.example.testapp/lib/arm64/libexample.so (com::example::runCrashThread())
#02 pc 0000000000065a3b /system/lib/libc.so (__pthread_start(void*))
#03 pc 000000000001e4fd /system/lib/libc.so (__start_thread)
Nếu không thấy thông tin cấp lớp và hàm trong dấu vết ngăn xếp gốc, bạn cần phải tạo tệp biểu tượng gỡ lỗi gốc rồi tải tệp đó lên Google Play Console. Để biết thêm thông tin, vui lòng xem phần Gỡ rối mã nguồn dấu vết ngăn xếp sự cố. Để biết thông tin chung về các trục trặc mã gốc, vui lòng xem phần Chẩn đoán các trục trặc mã gốc.
Mẹo tái tạo sự cố
Chưa chắc bạn có thể tái tạo được sự cố nếu chỉ khởi động trình mô phỏng hoặc kết nối thiết bị với máy tính. Các môi trường phát triển thường có nhiều tài nguyên hơn, chẳng hạn như băng thông, bộ nhớ và dung lượng lưu trữ. Hãy dùng loại ngoại lệ để xác định tài nguyên khan hiếm hoặc tìm mối tương quan giữa phiên bản Android, loại thiết bị hoặc phiên bản ứng dụng của bạn.
Lỗi bộ nhớ
Nếu gặp lỗi OutOfMemoryError
, thì bạn có thể tạo một trình mô phỏng có dung lượng bộ nhớ thấp để kiểm tra. Hình 2 cho thấy chế độ cài đặt của trình quản lý thiết bị ảo Android (AVD), nơi bạn có thể kiểm soát dung lượng bộ nhớ trên thiết bị.
Trường hợp ngoại lệ về kết nối mạng
Do người dùng thường xuyên di chuyển ra vào trong phạm vi phủ sóng của mạng di động hoặc Wi-Fi, nên trong một ứng dụng, các trường hợp ngoại lệ về kết nối mạng thường không được coi là lỗi, mà là tình trạng hoạt động bình thường xảy ra ngoài dự kiến.
Nếu bạn cần tái tạo một trường hợp ngoại lệ về kết nối mạng, chẳng hạn như UnknownHostException
, hãy thử bật chế độ trên máy bay trong khi ứng dụng tìm cách kết nối mạng.
Một lựa chọn khác là giảm chất lượng mạng trong trình mô phỏng bằng cách chọn một quy trình mô phỏng tốc độ mạng và/hoặc độ trễ mạng. Bạn có thể sử dụng tuỳ chọn cài đặt Tốc độ và Độ trễ trên trình quản lý AVD hoặc có thể khởi động trình mô phỏng với cờ -netdelay
và -netspeed
, như trong ví dụ về dòng lệnh dưới đây:
emulator -avd [your-avd-image] -netdelay 20000 -netspeed gsm
Ví dụ này đặt độ trễ là 20 giây trên tất cả các yêu cầu kết nối mạng và tốc độ tải lên và tải xuống là 14,4 Kb/giây. Để biết thêm thông tin về các tuỳ chọn dòng lệnh cho trình mô phỏng, hãy xem phần Khởi động trình mô phỏng từ dòng lệnh.
Đọc bằng logcat
Sau khi xác định các bước để tái tạo sự cố, bạn có thể sử dụng một công cụ như logcat
để thu thập thêm thông tin.
Thông tin từ logcat sẽ cho biết bạn đã in những thông điệp nhật ký nào khác, cũng như những thông điệp nào khác từ hệ thống. Đừng quên tắt mọi câu lệnh Log
khác bạn đã thêm vào vì việc in các câu lệnh này làm tổn hao CPU và pin khi ứng dụng đang chạy.
Phòng ngừa sự cố do ngoại lệ con trỏ rỗng
Các ngoại lệ con trỏ rỗng (được xác định theo loại lỗi thời gian chạy NullPointerException
) xảy ra khi bạn cố gắng truy cập một đối tượng rỗng, thường là bằng cách gọi các phương thức hoặc truy cập các thành phần của đối tượng đó. Ngoại lệ con trỏ rỗng là nguyên nhân lớn nhất gây ra sự cố ứng dụng trên Google Play. Mục đích của giá trị rỗng là nhằm cho biết đối tượng bị thiếu. Ví dụ: đối tượng đó chưa được tạo hoặc gán. Để phòng ngừa ngoại lệ con trỏ rỗng, cần bảo đảm các tham chiếu đối tượng mà bạn đang sử dụng không rỗng trước khi gọi phương thức trên các tham chiếu đó hoặc cố gắng truy cập vào các thành phần của tham chiếu. Nếu tham chiếu đối tượng là rỗng, hãy xử lý khéo léo trường hợp này (ví dụ: thoát khỏi một phương thức trước khi thực hiện bất kỳ thao tác nào trên tham chiếu đối tượng và ghi thông tin vào nhật ký gỡ lỗi).
Vì không muốn kiểm thử giá trị rỗng trên mọi thông số của mọi phương thức được gọi, nên bạn có thể dựa vào IDE hoặc loại đối tượng để báo hiệu tính chất rỗng.
Ngôn ngữ lập trình Java
Các mục sau đây áp dụng cho ngôn ngữ lập trình Java.
Cảnh báo thời gian biên dịch
Dùng @Nullable
và @NonNull
để chú thích thông số của phương thức và trả về các giá trị nhằm nhận cảnh báo thời gian biên dịch từ IDE. Những cảnh báo này nhắc bạn rằng có thể có một đối tượng rỗng:
Thực hiện việc kiểm thử rỗng này với các đối tượng mà bạn biết có thể mang giá trị rỗng. Ngoại lệ xuất hiện trên đối tượng @NonNull
là dấu hiệu cho thấy mã của bạn bị lỗi và cần được xử lý.
Lỗi thời gian biên dịch
Do tầm quan trọng của tính chất rỗng nên bạn có thể nhúng thuộc tính này vào các loại bạn sử dụng để kiểm thử thời gian biên dịch cho giá trị rỗng. Nếu biết một đối tượng có thể rỗng và tính chất rỗng đó cần được xử lý, thì bạn có thể gói đối tượng đó trong một đối tượng như Optional
.
Bạn nên luôn ưu tiên những loại đối tượng truyền tải tính chất rỗng.
Kotlin
Trong Kotlin, tính chất rỗng là một phần của hệ thống kiểu dữ liệu. Ví dụ: một biến phải được khai báo ngay từ đầu là giá trị có tính chất rỗng hoặc không rỗng. Các loại có thể rỗng được đánh dấu bằng dấu ?
:
// non-null
var s: String = "Hello"
// null
var s: String? = "Hello"
Biến không thể rỗng không thể được gán giá trị rỗng, còn biến có thể rỗng cần phải được kiểm thử tính chất rỗng trước khi được sử dụng như một biến không rỗng.
Nếu không muốn trực tiếp kiểm thử giá trị rỗng, bạn có thể dùng toán tử gọi an toàn ?.
:
val length: Int? = string?.length // length is a nullable int
// if string is null, then length is null
Tốt nhất là bạn hãy nhớ xử lý trường hợp rỗng cho một đối tượng có thể rỗng, nếu không thì ứng dụng của bạn có thể rơi vào những trạng thái không mong muốn. Nếu ứng dụng của bạn không còn gặp sự cố với NullPointerException
, thì bạn sẽ không biết những lỗi này vẫn tồn tại.
Sau đây là một số cách để kiểm thử giá trị rỗng:
Kiểm thử
if
val length = if(string != null) string.length else 0
Nhờ vào smart-cast và việc kiểm thử giá trị rỗng, trình biên dịch Kotlin biết giá trị chuỗi là không rỗng, vì vậy, trình biên dịch này cho phép bạn trực tiếp sử dụng tệp tham chiếu mà không cần đến toán tử gọi an toàn.
-
Toán tử này cho phép bạn yêu cầu: "nếu đối tượng là không rỗng, hãy trả về đối tượng; nếu không, hãy trả về đối tượng khác".
val length = string?.length ?: 0
Bạn vẫn có thể nhận một NullPointerException
trong Kotlin. Sau đây là những trường hợp phổ biến nhất:
- Khi bạn rõ ràng đang gửi một
NullPointerException
. - Khi bạn sử dụng toán tử
!!
nhận định rỗng. Toán tử này chuyển đổi bất kỳ giá trị nào thành loại không rỗng, gửiNullPointerException
nếu giá trị là rỗng. - Khi truy cập vào một tham chiếu rỗng của một loại nền tảng.
Loại nền tảng
Loại nền tảng là các đối tượng khai báo từ Java. Những loại này được đặc biệt xử lý; các lần kiểm thử rỗng không được thực thi, do đó, quy trình bảo đảm không rỗng cũng giống như trong Java. Khi bạn truy cập vào một tệp tham chiếu loại nền tảng, Kotlin không tạo lỗi thời gian biên dịch nhưng các tệp tham chiếu này có thể dẫn đến lỗi thời gian chạy. Hãy xem ví dụ dưới đây trong tài liệu về Kotlin:
val list = ArrayList<String>() // non-null (constructor result) list.add("Item")
val size = list.size // non-null (primitive int) val item = list[0] // platform
type inferred (ordinary Java object) item.substring(1) // allowed, may throw an
// exception if item == null
Kotlin dựa vào suy luận loại khi một giá trị nền tảng được gán cho một biến Kotlin hoặc bạn có thể xác định loại dự kiến. Cách tốt nhất để bảo đảm trạng thái rỗng chính xác của một tệp tham chiếu có trong Java là sử dụng các chú thích về tính rỗng (ví dụ: @Nullable
) trong mã Java của bạn. Trình biên dịch Kotlin sẽ biểu thị các tệp tham chiếu này dưới dạng các loại có thể rỗng hoặc không thể rỗng thực sự, chứ không phải là các loại nền tảng.
Các API Java Jetpack được chú thích bằng @Nullable
hoặc @NonNull
khi cần và một phương pháp tương tự đã được thực hiện trong SDK Android 11.
Các loại đến từ SDK này, được sử dụng trong Kotlin, sẽ được biểu thị dưới dạng các loại có thể rỗng hoặc không thể rỗng chính xác.
Nhờ hệ thống loại của Kotlin, chúng tôi thấy lượng sự cố NullPointerException
của các ứng dụng giảm đáng kể. Ví dụ: ứng dụng Google Home đã giảm được 30% số sự cố do các trường hợp ngoại lệ con trỏ rỗng vào năm mà ứng dụng này chuyển phát triển tính năng mới sang Kotlin.